Ils partent ensemble au pèlerinage en longeant la rivière :
Les aïeules égrènent leur chapelet murmurant des prières,
Les jeunes filles causent et rient bruyamment,
Montrant leurs dents d’ébène, leurs yeux envoûtants.
Des garçons aux habits de soie neufs s’initient aux souliers
Comme de jeunes enfants qui apprennent à marcher,
La brise s’amuse à faire voleter en tous sens
Les cordons des camisoles* et les pans des turbans.
Traduit par Minh Phuong
(1) La camisole vietnamienne ou áo yếm était une tenue traditionnelle des femmes du pays. En forme de carré, dont un coin était coupé pour s’ajuster sous la gorge de la femme, l’habit couvrait gracieusement sa poitrine et se nouait avec des cordons dans le dos et au niveau du cou.
Ngày xuân
Trời hơi lạnh và nắng vàng hơi hửng
Lúa xanh đồng rợn sóng tận chân mây
Vài con én liệng ngang trời lơ lửng,
Từng lũ cò phấp phới đậu rồi bay.
Dọc đường cỏ ven sông cùng trẩy hội,
Những bà già lần hạt nhẩm cầu kinh,
Lũ con gái rộn ràng cười nói, nói
Khoe hàm răng đen nhánh, mắt đa tình.
Cùng mấy cậu áo là, quần lụa mới
Tập lê giầy như tập nhấc chân đi.
Trong khi gió ngang đường tung phấp phới
Giải yếm đào cùng với giải khăn thi.
Anh Tho/CVN