Sur les branches s’ouvrent les bourgeons,
Les feuilles jaunes flottent dans l’air
Comme des milliers de papillons.
(Les feuilles jaunes des arbres tombent
Et ainsi bonifient la terre.
Rien ne se perd. En effet,
Aux bourgeons la sève remonte)
Je sais pourtant, mon cher amour,
Qu’il arrivera bien un jour
Où sous ces arbres en rangées
Nous ne nous verrons plus marcher,
Comme les habituels gendarmes
Qui ont fini leur tour de garde,
Comme les feuilles jaunes qui chutent
Pour bleuir le ciel encore plus.
Dans cette même allée, demain,
Comme nous deux, main dans la main,
D’autres couples vont continuer
À faire résonner leurs pieds,
Et les feuilles jaunes à flotter,
Et les bourgeons à s’éveiller.
Traduction de Minh Phuong - Dang Trân Thuong/CVN
Chồi biếc
Dưới hai hàng cây
Tay ấm trong tay
Cùng anh sóng bước
Nắng đùa mái tóc
Chồi biếc trên cây
Lá vàng bay bay
Như ngàn cánh bướm
(Lá vàng rụng xuống
Cho đất thêm mầu
Có mất đi đâu
Nhựa lên chồi biếc)
Này anh, em biết
Rồi sẽ có ngày
Dưới hai hàng cây
Ta không còn bước
Như người lính gác
Đã hết phiên mình
Như lá vàng rụng
Cho trời thêm xanh
Và đời mai sau
Trên đường này nhỉ
Những đôi tri kỷ
Sóng bước qua đây
Lá vàng vẫn bay
Chồi non lại biếc
Xuân Quynh/CVN