Mais depuis lors, l’amant qui a prêté serment
Est parti, ne retournant plus au quai d’antan.
Déjà plus d’une fois, le printemps a passé,
Autant de fois, en vain attendit la passeuse...
Ce printemps-ci, ce sera trois années passées,
Le feu de l’amour lentement, lentement s’éteint.
Malgré des nuits et jours elle l’attendit en vain,
Elle manqua à son serment, à contrecœur, enfin !
Abandonnant sa barque, son quai, sa rivière,
Notre belle passeuse enfin va se marier.
Depuis lors, est toujours absente la passeuse,
Transmettant la mélancolie aux passagers...
Traduction de Trinh Phuc Nguyên/CVN
Cô lái đò
Xuân đã đem mong nhớ trở về
Lòng cô gái ở bến sông kia
Cô hồi tưởng lại ba xuân trước
Trên bến cùng ai đã nặng thề
Nhưng rồi người khách tình xuân ấy
Đi biệt không về với bến sông
Đã mấy lần xuân trôi chảy mãi
Mấy lần cô gái mòn mỏi trông…
Xuân này nữa đến đã ba xuân
Đốm lửa tình duyên tắt nguội dần
Chẳng lẽ ôm lòng chờ đợi mãi
Cô đành lỗi ước với tình quân.
Bỏ thuyền bỏ lái bỏ dòng sông
Cô lái đò kia đi lấy chồng.
Vắng bóng cô em từ dạo ấy
Để buồn cho những khách sang sông.
Nguyên Binh/CVN