En frétillant sur le courant Hirondelle, les poissons écoutent les prières.
Brusquement, un coup de crécelle frôle les oreilles
Faisant tressauter les pèlerins sortant d’un rêve féerique !
Voici le ruisseau Giai Oan, voilà la pagode Cua Vong
Deçà le pagodon Phât Tich, delà la grotte Tuyêt Quynh
Oh ! Qui a peint des belles gravures
Sur des pierres multicolores semblables à du velours !
Une grotte profonde, moirée des fumières de lune,
Quelques allées raboteuses serpentent en échelle spiralée !
Quels Génies-artistes, attendent fleuves et Montagnes ?
Ou le Créateur améliorera en nature paradisiaque ?
Les mains égrènent les chapelets, les bouches implorent les Bouddhas
La porte miséricordieuse ouvre aux grands apports
Plus on le contemple, plus le paysage est aimé !
Hương Sơn
Bầu trời, cảnh bụt,
Thú Hương Sơn ao ước bấy lâu nay.
Kìa non non, nước nước, mây mây
“ĐỆ NHẤT ĐỘNG”, hỏi rằng đây có phải ?
Thỏ thẻ rừng mai chim cúng trái
Lững lờ khe Yến cá nghe kinh
Thoáng bên tai một tiếng chày kình
Khách tang hải giật mình trong cõi mộng !
Này suối Giải Oan, này chùa Cửa Võng
Này am Phật Tích, này động Tuyết Quỳnh
Nhác trông lên ai khéo vẽ hình
Đá ngũ sắc long lanh như gấm dệt !
Thăm thẳm một hang lồng bóng nguyệt,
Gập nghềnh mấy lối uốn thang mây !
Chừng Giang Sơn còn đợi ai đây
Hay tạo hoá sẽ ra tay sắp đặt ?
Lần tràng hạt niệm Na mô Phật
Cửa từ bi công đức biết bao
Càng trông phong cảnh càng yêu !