>>Le compositeur vietnamien Trinh Công Son commémoré par Google
>>Qui dit Trinh Công Son, dit Bob Dylan
Cát bụi
Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi
Để một mai vươn hình hài lớn dậy
Ôi cát bụi tuyệt vời
Mặt trời soi một kiếp rong chơi.
Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi
Để một mai tôi về làm cát bụi
Ôi cát bụi mệt nhoài
Tiếng động nào gõ nhịp không nguôi.
Bao nhiêu năm làm kiếp con người
Chợt một chiều tóc trắng như vôi
Lá úa trên cao rụng đầy
Cho trăm năm vào chết một ngày.
Mặt trời nào soi sáng tim tôi
Để tình yêu xay mòn thành đá cuội
Xin úp mặt bùi ngùi
Từng ngày qua mỏi ngóng tin vui.
Cụm rừng nào lá xác xơ cây
Từ vực sâu nghe lời mời đã dậy
Ôi cát bụi phận này
Vết mực nào xóa bỏ không hay.
Trinh Công Son/CVN
Poussière de vie
Quel grain de poussière a fait
Grandir mon corps et mon esprit
Ô poussière exquise
Je flâne sous le soleil.
Je suis né d’un grain de sable
Pour finir dans la poussière
Ô poussière lasse
Quel est ce bruit incessant.
Des années d’une vie d’homme
Et soudain mon corps faiblit
Comme les feuilles d’automne
Un jour partira ma vie.
Quel rayon a chauffé mon cœur
Pour le polir comme une pierre
Et je m’apitoie
Sur des joies jamais venues.
Des forêts se dénudent
Mais la vie se fait entendre
Ô sort de poussière
L’encre de ma vie pâlit.
Adaptation française par François Brunetta/CVN