Le vent suit son chemin, les nuages les leurs,
L’eau coule tristement, frémit le maïs en fleurs ;
À qui la barque sur le fleuve Lune amarrée,
Apporterait-t-elle à temps la lune cette soirée ?
Vient de très loin le voyageur rêvant,
Te reconnaîtrait – il, vêtue tout de blanc ?
Ici, brumes et fumées estompent les visages humains,
Qui sonderait la profondeur des cœurs des prochains ?
Traduction de Trinh Phuc Nguyên/CVN
(*) Selon la tradition, visage carré signifie beau visage
Đây thôn Vĩ Dạ
Sao anh không về chơi thôn Vĩ ?
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền
Gió theo lối gió mây đường mây
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay
Thuyền ai đậu bến sông Trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay ?
Mơ khách đường xa, khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà ?
Hàn Mac Tu/CVN