Allure cassée, jambes lourdes, yeux voilés,
Peau écaillée, cheveux fanés, point je ne me reconnais.
Pour me conforter, l’ombre peine à se cambrer,
Je pleure d’attendrissement de la voir tant brouillée.
On s’est liés dès le premier cri de bébé
Et de toute cette vie ne s’est jamais séparés.
Plus jeunes, on se négligeait l’un comme l’autre ;
Maintenant on est si proches, mais hélas, si âgés !
Trên vách lom khom ai đó nhỉ ?
Là ta hay bóng ? Bóng hay ta ?
Đinh ninh cứ tưởng hai mà một
Giấc mộng Trang Chu có phải là ?
Lụ khụ, mắt mờ, chân cũng chậm.
Da mồi, tóc bạc, nhận không ra !
Thương ta bóng cố làm ra vẻ.
Nhỏ lệ ta thương bóng nhạt nhoà.
Tình nghĩa bắt đầu từ tiếng khóc.
Suốt đời tâm nguyện chẳng rời xa.
Khi xưa bay nhảy thường quên bẵng
Thân thiết thì nay, tiếc đã già !