Voilà notre pays
Le pays des mille générations indomptables !
Toutes les nuits, les voix d’antan
Chantonnaient doucement dans l’obscurité à leurs descendants !
Oh ! les champs affables sur lesquels imprègne le sang
Et où les fils d’acier barbelés paillonnent les cieux espérant
Les défilés fatiguant lors des nuits profondes
Brusquement, on se rappelle aux yeux rêveurs des amantes !
Des bols de riz emplis de larmes
Sont tirés de notre bouche par des hordes d’ennemis.
Des colonialistes français, des propriétaires fonciers !
Les uns nous enlacent le cou, les autres nous exfolient la peau.
Vos cangues, vos menottes ne pourraient pas nous enchaîner
Le ciel est plein d’oiseaux, la terre est pleine de fleurs !
Vos fusils ne pourraient pas tirer
Notre volonté envers la Patrie, notre cœur envers le pays !
***
Les mitrailleuses font trembler le ciel
Les gens se ruent, formant des crues écrasant tous barrages !
Sortant du feu et du sang, le Vietnam
Purge la boue, se lève, clairvoyant !
Traduit par Hoàng Dat/CVN
ĐẤT NƯỚC (Trích)
Trời thu thay áo mới
Trong biếc nói cười thiết tha.
Trời xanh đây là của chúng ta
Núi rừng đây là của chúng ta !
Nước chúng ta
Nước những người chưa bao giờ khuất !
Đêm đêm rì rầm trong tiếng đất
Những buổi ngày xưa vọng nói về !
Ôi! những đồng quê chảy máu
Dây thép gai xé nát trời chiều.
Và những đêm dài hành quân nung nấu
Bỗng bồn chồn nhớ mắt người yêu !
Bát cơm chan đầy nước mắt
Bay còn giằng khỏi miệng ta
Thằng giặc Tây, thằng chúa đất !
Đứa đè cổ, đứa lột da…
Xiềng xích chúng bay không khóa được
Trời đầy chim và đất đầy hoa!
Súng đạn chúng bay không bắn được
Lòng dân ta yêu nước, thương nhà !
***
Súng nổ vang trời giận dữ
Người lên như nước vỡ bờ
Nước Việt Nam từ máu lửa
Rũ bùn, đứng dậy, sáng lòa !
NGUYỄN ĐÌNH THI (1948)