>>Nhớ
>>Poème du printemps
>>Hanoï, toi !
>>Poème du printemps
>>Hanoï, toi !
Chanson d’automne Paul Verlaine Les sanglots longs Des violons De l’automne Blessent mon cœur D’une langueur Monotone. Tout suffocant Et blême, quand Sonne l’heure, Je me souviens Des jours anciens Et je pleure Et je m’en vais Au vent mauvais Qui m’emporte Deçà, delà, Pareil à la Feuille morte. | Bài ca mùa thu Traduit par Lê Văn Nghia Thổn thức triền miên Những cây vĩ cầm Mùa thu Làm đau tim tôi Vơi nỗi niềm Đơn điệu. Tất cả ngột ngạt Và nhợt nhòa, Khi giờ đã điểm, Tôi hồi tưởng Những ngày xa xưa Và tôi khóc Rồi tôi ra đi Theo làn gió dữ Cuốn tôi theo Đây đó, Tựa như Chiếc lá trút cánh. |