Sóng

Dữ dội và dịu êmỒn ào và lặng lẽSóng không hiểu nổi mìnhSóng tìm ra tận bể.

>>Nhớ

>>Vacances !

>>Quê hương

Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nơi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ.
Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên ?
Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu ?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau.
Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ.
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức.
Dẫu xuôi về phương bắc
Dẫu ngược vể phương nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh – một phương.
Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở.
Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa.
Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ.


Xuân Quynh/CVN

(Biển Diêm Điền, 29-12-1967)

Vagues

Tantôt violentes, tantôt apaisées,

Parfois calmes, parfois agitées,

Les vagues confuses

Cherchent à se rendre à la mer.

Vagues d’hier et vagues de demain,

Restent inchangées

De même que la soif d’amour bouillonnant

Dans les jeunes cœurs des gens !

Devant l’immensité des vagues,

Je pense à toi, à moi, à nous

Je pense à l’infinité de la mer :

D’où découlent donc ces vagues ?

Les vagues découlent du vent ;

Mais j’ignore d’où découle le vent

De la même manière j’ignore

D’où découle notre amour.

Vagues des tréfonds,

Ou vagues des surfaces,

Vagues qui songent aux rivages éloignés.

Sans sommeil sont mes jours et mes nuits,

Car mon âme de toi se languit,

Et même dans mes rêves je reste éveillée.

Car peu importe la direction que je prends

Que ce soit le Nord ou le Sud,

Mes pensées ne suivent qu’un repère,

Et c’est vers toi qu’elles se dirigent, mon étoile polaire.

Là-bas en plein large

Des centaines, des milliers de vagues remuent,

Et toutes sans exception, atteindront le rivage,

Peu importe les obstacles et les distances.

Certes la vie est longue,

Mais les mois et les années défilent tout de même.

De même que les nuages volent à l’horizon,

Malgré l’immensité de l’océan.

Comment puis-je un jour me métamorphoser

En une centaine de petites vagues,

Afin de battre à jamais les rivages,

Au cœur de cet océan d’amour.


Traduction de Minh Phuong - Trân Thuong/CVN
(La mer Diêm Diên, 29 décembre 1967)

Rédactrice en chef : Nguyễn Hồng Nga

Adresse : 79, rue Ly Thuong Kiêt, Hanoï, Vietnam

Permis de publication : 25/GP-BTTTT

Tél : (+84) 24 38 25 20 96

E-mail : courrier@vnanet.vn, courrier.cvn@gmail.com

back to top