L’automne s’en va vers l’Océan
En suivant les immenses courants ;
L’automne pénètre les chrysanthèmes,
Seuls toi et moi restons.
Seuls toi et moi restons,
Qui appartenons à l’automne d’antan.
Tout à coup un vent sec et frais
Prend son souffle et tout est troublé :
Le chemin habituel est étrange soudain,
Les herbes se tournent vers les nuages,
Nos joues se retrouvent mouillées de frimas,
L’air froid passe à travers nos mains.
Notre amour est comme les arbres
Ayant traversé tant de saisons d’orages ;
Notre amour est comme la rivière
Sur laquelle les crues se sont calmées.
Le temps s’envole tel le vent,
Les saisons suivent les mois et les ans,
L’âge emboîte le pas aux saisons,
Seuls toi et moi restons.
Seul toi et moi restons,
Avec l’amour et l’ancienne saison...
Tiens, de nouveaux couples d’amoureux
Qui défilent avec l’automne venteux !
Traduction de Minh Phuong et Dang Tran Thuong/CVN
Cuối trời mây trắng bay
Lá vàng thưa thớt quá
Phải chăng lá về rừng
Mùa thu đi cùng lá
Mùa thu ra biển cả
Theo dòng nước mênh mang
Mùa thu vào hoa cúc
Chỉ còn anh và em
Chỉ còn anh và em
Là của mùa thu cũ
Chợt làn gió heo may
Thổi về xao động cả :
Lối đi quen bỗng lạ
Cỏ lật theo chiều mây
Đêm về sương ướt má
Hơi lạnh qua bàn tay
Tình ta như hàng cây
Đã bao mùa gió bão
Tình ta như dòng sông
Đã yên ngày thác lũ.
Thời gian như là gió
Mùa đi cùng tháng năm
Tuổi theo mùa đi mãi
Chỉ còn anh và em
Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại...
Kìa bao người yêu mới
Đi qua cùng heo may.