C’est la saison où rien ne pourrait se cacher,
Des milliers de choses s’exposent nues sous la chaleur ;
La mer est bleue, les voiles déploient leur blancheur ;
Des poèmes fleurissent sur d’amères contrées.
C’est la saison où s’épanouissent tant de rêves
Et tant de désirs qu’on ne saurait tous les dénombrer ;
Le vent se mue en typhons, les pluies en fleuves, en mer ;
Un regard rapide en amour pourrait se transformer.
C’est la saison où les cerfs-volants en papier
Gambadent dans la voûte céleste au soir tombé ;
Les grillons, étouffant de chaud, chantent toute la nuit,
Les poules d’eau craquettent bruyamment à midi.
Ô mon été, êtes-vous parti ou encore là ?
Mes aspirations de jeunesse, en reste-il ou pas ?
Que ce qui est bleu sur la terre soit toujours la mer ;
Que les fruits restent sucrés, et les fleurs passionnées.
Đó là mùa của những tiếng chim reo
Trời xanh biếc, nắng tràn lên khắp ngả
Đất thành cây, mật trào lên vị quả
Bước chân người bỗng mở những đường đi
Đó là mùa không thể giấu che
Cả vạn vật đều phơi trần dưới nắng
Biển xanh thẳm, cánh buồm lồng lộng trắng
Từ những miền cay đắng hóa thành thơ.
Đó là mùa của những ước mơ
Những dục vọng muôn đời không xiết kể
Gió bão hòa, mưa thành sông thành bể
Một thoáng nhìn có thể hóa tình yêu
Đó là mùa của những buổi chiều
Cánh diều giấy nghiêng vòm trời cao vút
Tiếng dế thức suốt đêm dài oi bức
Tiếng cuốc dồn thúc dục nắng đang trưa
Mùa hạ của tôi, mùa hạ đã đi chưa
Ôi tuổi trẻ bao khát khao còn, hết ?
Mà mặt đất màu xanh là vẫn biển
Quả ngọt ngào thắm thiết vẫn màu hoa.