- Ils sont à toi, bambin ;
Tout est d’ailleurs à toi.
Le vert de cette porte-là,
La fleur au fond du jardin,
Le soleil au crépuscule,
Le chant d’oiseaux du matin,
L’étang aux eaux tranquilles
Où nagent les alevins,
La rivière aux doux flots
Où s’ancrent les bateaux...
Tout cela est à toi.
Je suis aussi à toi.
Tu t’écries en m’embrassant :
- Oh j’en ai tant que ça ?
- Eh oui, tu en as tant ;
Mais j’en ai plus que toi
Car, tu vois, tout est tien ;
Mais toi, tu es mien.
- Mẹ ơi, bông hoa kia
Là của ai hở mẹ ?
Cái màu xanh trên cửa
Kia nữa là của ai ?
- Của con đấy con ơi
Đều của con tất cả
Cái màu xanh trên cửa
Cái bông hoa cuối vườn
Ông mặt trời chiều hôm
Tiếng chim kêu buổi sáng
Cái mặt ao lặng lặng
Có con cá đang bơi
Cái dòng sông trôi trôi
Có con thuyền mới đỗ...
Là của con cả đó
Cả mẹ cũng của con.
Con ôm mẹ con hôn :
- Của con sao nhiều thế ?
- Ừ của con nhiều quá
Nhưng mẹ lại nhiều hơn
Vì tất cả của con
Mà con là của mẹ.