Hãy yêu nhau đi
Hãy yêu nhau đi, khi rừng thay lá
Hãy yêu nhau đi, giòng nước đã trôi xa
Nước trôi qua tim đong đầy trí nhớ
Ngày mãi mong chờ, ngày sẽ thiên thu.
Hãy ru nhau trên những lời gió mới
Hãy yêu nhau cho gạch đá có tin vui
Hãy kêu tên nhau trên ghềnh dưới bãi
Dù mai nơi này người có xa người.
Hãy yêu nhau đi, quên ngày u tối
Dù vẫn biết mai đây xa lìa thế giới
Mặt đất đã cho ta những ngày vui mới
Hãy nhìn vào mặt người lần cuối trong đời.
Hãy yêu nhau đi, bên đời nguy khốn
Hãy yêu nhau đi, bù đắp cho trăm năm
Hãy yêu nhau đi, cho ngày quên tháng
Dù đêm súng đạn, dù sáng mưa bom.
Hãy trao cho nhau muôn ngàn yêu dấu
Hãy trao cho nhau hạnh phúc lẫn thương đau
Trái tim cho ta nơi về nương náu
Được quên rất nhiều ngày tháng tiêu điều.
Chanson composée
par Trinh Công Son
Hãy yêu nhau đi, giòng nước đã trôi xa
Nước trôi qua tim đong đầy trí nhớ
Ngày mãi mong chờ, ngày sẽ thiên thu.
Hãy ru nhau trên những lời gió mới
Hãy yêu nhau cho gạch đá có tin vui
Hãy kêu tên nhau trên ghềnh dưới bãi
Dù mai nơi này người có xa người.
Hãy yêu nhau đi, quên ngày u tối
Dù vẫn biết mai đây xa lìa thế giới
Mặt đất đã cho ta những ngày vui mới
Hãy nhìn vào mặt người lần cuối trong đời.
Hãy yêu nhau đi, bên đời nguy khốn
Hãy yêu nhau đi, bù đắp cho trăm năm
Hãy yêu nhau đi, cho ngày quên tháng
Dù đêm súng đạn, dù sáng mưa bom.
Hãy trao cho nhau muôn ngàn yêu dấu
Hãy trao cho nhau hạnh phúc lẫn thương đau
Trái tim cho ta nơi về nương náu
Được quên rất nhiều ngày tháng tiêu điều.
Chanson composée
par Trinh Công Son
Aimons-nous tous ensemble
Aimons-nous dis, comme au printemps
Aimons-nous dis, comme fuit le torrent
Laissons nos cœurs se gorger d’amour
Ce jour d’espoir durera toujours.
Enlaçons-nous au gré du vent
Qu’en chaque pierre il y est un ferment
Appelons-nous dans la tourmente
Même si nos vies redeviennent errantes.
Aimons-nous dis, pour oublier
Même si le temps a tout emporté
La terre nous offre des jours heureux
Regardons-nous encore dans les yeux.
Aimons-nous dis, même en péril
Pour compenser ces années d’exil
Aimons-nous dis, sans lendemain
Sans tirs de nuit, Sans bombes
du matin.
Offrons-nous dis, mille couleurs
Offrons-nous dis, bonheurs et douleurs
Que notre cœur soit un cocon
Pour oublier la désolation.
Aimons-nous dis, comme fuit le torrent
Laissons nos cœurs se gorger d’amour
Ce jour d’espoir durera toujours.
Enlaçons-nous au gré du vent
Qu’en chaque pierre il y est un ferment
Appelons-nous dans la tourmente
Même si nos vies redeviennent errantes.
Aimons-nous dis, pour oublier
Même si le temps a tout emporté
La terre nous offre des jours heureux
Regardons-nous encore dans les yeux.
Aimons-nous dis, même en péril
Pour compenser ces années d’exil
Aimons-nous dis, sans lendemain
Sans tirs de nuit, Sans bombes
du matin.
Offrons-nous dis, mille couleurs
Offrons-nous dis, bonheurs et douleurs
Que notre cœur soit un cocon
Pour oublier la désolation.
Adaptation française
par François Brunetta